Sự tồn tại nào rồi cũng sẽ tàn phai theo bánh xe thời gian, dẫu có cuồng si mê đắm đến bao nhiêu, cũng không thể nào bước qua chiều dài của thời gian.
Còn ta, sự sống quá ngắn ngủi và nhỏ bé để hiểu được chính nó! Ta không hiểu ý nghĩa của mình!
Vậy nên ta chỉ tồn tại hờ hững vậy thôi, chỉ để ghi lại những dấu chân nhạt nhòa trên những mảnh đất xa xôi, những cảm xúc vừa lướt ngang qua tôi, và những vệt thời gian sẽ phôi phai theo từng tháng năm về sau...
Bất Động Tiên Sinh Mộc Lưu Giang.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét