ĐÊM ĐẢO XA
Theo sóng vỗ dưới thân tàu vội vã
Ta lần theo dấu vết của thời gian
Nơi đảo vắng ngàn năm cô tịch quá
Ta quên mình lạc bước giữa miền hoang
Đêm lạnh lắm, mà lòng ta có lạnh?
Gió thổi về kí ức buổi yêu xưa
Hồn kẻ say bập bùng bên bếp lửa
Hơi ấm nào nửa thật, nửa như mơ!
Dẫu thời gian vô tình con sóng nhỏ
Thì tàn tro vẫn bám bạc đầu nhau
Ta chẳng biết đời sẽ lạc về đâu
Mà buổi ấy vòng tay em là thật!
Em hiện hữu giữa đời ta đánh mấtTa mỉm cười mở mắt giữa trời sao...
Điệp Sơn 26/3




